Phim điện ảnh “Nhà Mình Thôi Đi!” quy tụ dàn diễn viên thực lực: NSND Hồng Vân, NSND Kim Xuân, NSƯT Hữu Châu, NSƯT Ngọc Quỳnh, Hoàng Sơn, Uyển Ân, Đoàn Thế Vinh, Michelle Lai… Mỗi người đại diện cho một thế hệ trong gia đình Việt, từ đó khắc họa trọn vẹn hệ sinh thái cảm xúc, nơi không có nhân vật phản diện, chỉ có người đang cố gắng sống với những kỳ vọng, tổn thương và niềm tin riêng.
Phim không cố làm quá, không có phản diện, không có kẻ ác. Chỉ có những người thân đang loay hoay học lại cách sống cùng nhau, trong một trò chơi đơn giản mà khó hơn bất kỳ thử thách nào: không làm đau nhau. “Nhà Mình Thôi Đi!” vì vậy không chỉ là một phim điện ảnh về gia đình, mà là một tấm gương lặng lẽ phản chiếu cách chúng ta cư xử với những người mình yêu thương nhất, và đôi khi cũng vô tâm nhất.

Những mâu thuẫn trong “Nhà Mình Thôi Đi!” không đến từ kịch tính hóa mà đến từ việc đặt nhiều thế hệ vào cùng một không gian, cùng một cuộc chơi, nơi mỗi người mang theo một hệ giá trị khác nhau, và ai cũng nghĩ mình đúng. Khi tất cả cùng nói, không ai nghe. Khi ai cũng chờ được thấu hiểu, không ai đủ kiên nhẫn để chủ động bước tới.
Và chính trong sự va chạm ấy, từng mối quan hệ dần được lật mở. Mỗi nhân vật, dù chỉ xuất hiện vài phút, đều mang theo chiều sâu cảm xúc, đại diện cho một lát cắt gia đình mà khán giả Việt dễ dàng nhìn thấy chính mình.

Hành trình trong “Nhà Mình Thôi Đi!” không chỉ là một chuyến du lịch có thưởng, mà là phép thử với từng mối quan hệ ruột thịt. Khi cả nhà buộc phải ở cạnh nhau đủ lâu, khi không còn chỗ để trốn tránh, các lớp mặt nạ dần rơi xuống, để lộ ra những con người rất thật, với cả yêu thương lẫn tổn thương.
Không dùng nước mắt để cưỡng ép cảm xúc, phim lựa chọn sự chân thành làm trọng tâm. Những lời thoại đời thường, những tương tác nhỏ nhặt, những khoảnh khắc rất “đời” được chăm chút kỹ lưỡng để khơi gợi lại cảm giác thân thuộc: buổi ăn tối mà ai cũng cắm cúi nhìn điện thoại, lời “con không sao đâu” mà ai cũng nghe quen tai, hay những câu “tôi ổn” nói ra khi lòng đầy sóng ngầm.

Và từ đó, “Nhà Mình Thôi Đi!” nhắn gửi một thông điệp giản dị nhưng ám ảnh: “Trong thời đại mà chúng ta dễ nhắn tin cho người lạ hơn là ngồi xuống với người thân, đây không chỉ là một bộ phim, mà là một lời nhắc: Về nhà thôi, bằng trái tim”.
Đồng hành cùng đạo diễn Trần Đình Hiền trong dự án điện ảnh là Nhà sản xuất Lương Trung Tín. Từng đảm nhận vai trò điều hành sản xuất trong Thám tử Kiên: Kỳ án không đầu, dự án phim vượt mốc doanh thu 250 tỷ đồng, NSX Lương Trung Tín tiếp tục thử thách bản thân với một hành trình rất khác: nhẹ nhàng , chữa lành nhưng cũng đầy thách thức. “Nhà Mình Thôi Đi!” – phim dự kiến sẽ ra rạp vào năm 2026.
